Ép Yêu 100 Ngày Ép Yêu 100 Ngày Được 6.20/10 từ 391 phiếu bầu. Không biết vì vô tình hay cố ý, cô và anh ngủ với nhau một đêm rồi cô mang thai. Và thế hai người dám cưới trở thành vợ chồng. Những tưởng rằng cuộc hôn nhân này chỉ là có lệ nhưng cô lại được anh chiều chuộng hết mực.
Đọc truyện Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu 100 Ngày) - Tác giả Diệp Phi Dạ: Toggle navigation. Toàn Bộ; Truyện Hay; Thể loại. Tất cả thể loại Ngàn Truyện; Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu 100 Ngày) Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu 100 Ngày)
Vách tường có nam thần: Cưỡng ép yêu 100 ngày. Chapter 1.5. Vách tường có nam thần: Cưỡng ép yêu 100 ngày - Chapter 1.5 [Cập nhật lúc: 00:00 25/02/2019] Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới. Server 1. Báo lỗi
Tóm lượt về truyện tranh Vách tường có nam thần: Cưỡng ép yêu 100 ngày. Một trận ngoài ý muốn, cô cùng hắn ngủ với nhau, hai tháng sau cô mang thai, cô và hắn kết hôn do có con. Vốn tưởng rằng sau khi kết hôn hắn và cô sẽ tiếp tục như người qua đường, không nghĩ tới
Và thế hai người dám cưới trở thành vợ chồng. Những tưởng rằng cuộc hôn nhân này chỉ là có lệ nhưng cô lại được anh chiều chuộng hết mực. Tác phẩm Ép Yêu 100 Ngày của tác giả Diệp Phi Dạ có nội dung dịu dàng như thế, anh luôn thương yêu chiều chuộng cô hết mực. Một chuyện tình rất dẹp và dễ thương. Mời các bạn đón đọc nhé.
[Tác giả Diệp Phi Dạ] Bạn đang đọc truyện Ép Yêu 100 Ngày của tác giả Diệp Phi Dạ. Hai tháng sau khi bị ép yêu, và một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết nói: "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô.
Ép Yêu 100 Ngày - Chương 650: Trời xanh chờ cơn mưa dịu dàng, còn anh đang chờ đợi em (10) - Không giục nếu truyện đăng đều theo đúng tiến độ được thông báo. - Dùng lời lẽ văn minh và góp ý theo hướng tích cực để tác giả, dịch giả có thêm động lực.
HcNnWl. Từ trước đến nay cô đều rất thông mình, ban đầu Cố Dư Sinh dẫn cô đến xem thi thể đồng đội của hắn, dẫn cô đến đây kể chuyện lúc xưa, trong lòng cô đã có chút bồn chồn, mãi đến khi hắn nói chuyện hôm qua hắn bị lãnh đạo gọi lên để bàn chuyện cơ mật, trong nháy mắt cô đã biết vì sao hắn lại nói những chuyện lúc nãy với cô. Hắn đang dùng phương thức trực tiếp nhất để cô chấp nhận sự lựa chọn của hắn. Tuy rằng hắn không cho cô biết cụ thể những việc mà hắn phải làm, cô cũng có thể hiểu được nhiệm vụ mà hắn sắp phải tham gia rất nguy hiểm, liên quan đến sinh tử. Tần Chỉ Ái nhìn chằm chằm khuôn mặt tinh xảo của Cố Dư Sinh, lại không nói gì. Cố Dư Sinh cho cô thời gian, chờ cô trả lời. Hai người yên lặng một lúc lâu, Tần Chỉ Ái rốt cuộc cũng lên tiếng “Khi nào thì đi?” Cô không nói “Có thể đừng đi không”, cũng không phải “Cố Dư Sinh, sao anh không thương lượng với em một chút lại lựa chọn bỏ em ở lại?”, cô lại nói “Khi nào thì đi?” Bốn chữ này có ý gì, Cố Dư Sinh hiểu rất rõ ràng. Cô không ngăn cản hắn, cô hiểu hắn… Hôm qua lãnh đạo vừa đề nghị với hắn xong, hắn không hề do dự, đi ra khỏi đó, hắn ngơ ngơ ngác ngác, qua nhiều năm như vậy rồi, cuối cùng cũng tìm được người phụ nữ mà mình yêu nhất, có một đứa con, ngày tháng yên ổn đang hiện ra trước mắt, hiện nay lại gọi hắn đi làm những chuyện nguy hiểm đến tính mạng, sao hắn có thể không do dự đây? Nhưng cuối cùng hắn vẫn đồng ý rồi. Rời khỏi quân ngũ quá lâu, nếu không phải vì lúc đó quá ưu tú, lúc này hắn đã không bị gọi lại rồi. Sau đó lại hỏi cung một loạt. Mãi đến trưa hôm nay, hắn mới được thả về nhà. Khi hắn lái xe vào tiểu khu, trong lòng hắn có chút sợ sệt, sợ cô khóc rống lên không chịu để cho hắn đi, sợ cô mang thai lại không thể chịu đựng được, lại làm hại bản thân, làm hại Đậu Phộng Nhỏ, sợ rất nhiều, rất nhiều chuyện. Nhưng hắn lại hoàn toàn không nghĩ tới cô không khóc không nháo, liền đồng ý. Cô hiểu chuyện, khiến hắn lại càng thêm đau lòng, lại càng khó chịu. Hổ thẹn, tự trách, giống như thủy triều ập vào ngực hắn, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt của cô một lúc lâu mới hỏi một cậu không liền quan đến câu hỏi của cô “Em, Tiểu Ái, em không giận anh sao?” Giận cái gì? Giận hắn bỏ lại cô và Đậu Phộng Nhỏ mà bỏ đi vào chốn hiểm nguy sao? Giận hắn máu là nóng, tim là bỏng yêu đất nước tốt đẹp yên bình này sao? Bàn về tâm tư, ai lại muốn người mà mình thương yêu nhất đi làm chuyện nguy hiểm, có thể hy sinh bất cứ lúc nào chứ? Huống chi cô còn yêu hắn tha thiết, yêu hắn 10 năm, nhưng từ lúc còn nhỏ, hắn đã nói với cô về giấc mộng sơn hà kia. Đã nhiều năm như vậy, người mà cô yêu vẫn không hề thay đổi, vẫn ấp ôm hy vọng tốt đẹp ấy, cô sao có thể giận hắn, cản hắn, làm vậy cô đã không còn là người hắn yêu trước đây rồi, không phải sao? Tần Chỉ Ái lắc đầu với Cố Dư Sinh “Không giận, chỉ là trong lòng có chút khó chịu.” Thật sự không giận. Chỉ là có chút khổ sở. Một câu nói, Cố Dư Sinh suýt vì vậy mà khóc, hắn ôm Tần Chỉ Ái vào lòng, ôm thật chặt một lúc, mới trả lời câu hỏi của cô “Ngày mai phải đi rồi.” Sáng mai? Vậy chỉ còn lại một khoảng thời gian ngắn ngủi thôi sao? Tần Chỉ Ái có thể cảm giác được nhiệm vụ này thật sự rất khẩn cấp, nhưng lại không nghĩ lại phải vội vàng đến thế, trong chớp mắt lại phải chia lìa rồi, trong lòng cô bỗng trở nên đau xót, ánh mắt đẫm lệ.
Khi nhắc đến những tác giả viết truyện ngôn tình hiện đại hay nhất, chúng ta chắc chắn không thể bỏ qua cái tên Diệp Phi Dạ. Đa phần những truyện ngôn tình của tác giả đều là những câu chuyện tình yêu trong ngược có sủng. Sau bao biến cố thì đến cuối cùng, nam nữ chính vẫn có thể đến được với nhau, hạnh phúc bên nhau. Cặp đôi Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái trong “Ép Yêu 100 Ngày Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày” cũng đã từng trải qua những sóng gió khó khăn của tình yêu mới có thể ở bên cạnh nhau êm đẹp được. Dưới thân phận một người con gái khác mang tên Lương Đậu Khấu, Tần Chỉ Ái đã trở thành vị hôn thê của Cô Dư Sinh. Với cô, điều đó có hạnh phúc nhưng đau khổ lại là phần hơn bởi cô yêu anh nhưng anh lại không biết thân phận thật của cô. Mới đầu, anh ghét Lương Đậu Khấu, dùng mọi cách để hành hạ tinh thần của cô. Nhưng anh không biết rằng, cô lại không phải Lương Đậu Khấu. Cho đến khi bản hợp đồng hôn nhân giữa hai người kết thúc, cô cũng đến lúc cần rời đi thì anh mới nhận ra mọi việc và theo đuổi lại cô. Một câu chuyện ngôn tình có chút ngược ở đầu truyện nhưng sau đó, ngọt ngào, hạnh phúc cũng đến bên hai người. Tình yêu chính là động lực để họ vượt qua những khó khăn.
Hầu như mỗi ngày Lục Bán Thành đều đến thăm cô, hoặc là mang bảo mẫu đến nấu cơm cho cô ăn, hoặc là gọi món bên ngoài cho cô ăn nhưng Hứa Ôn Noãn không hề có khẩu vị gì, đa số chỉ động đũa hai cái, sẽ không ăn nổi nửa tháng, Lục Bán Thành nhìn thấy Hứa Ôn Noãn ngày một gầy, lúc hắn nghĩ có nên đưa cô đến bệnh viện khám thử một chút không, ngày ấy là thất tịch, hắn mang theo một hộp cơm, gõ cửa nhà cô, nhìn thấy cô mặc một cái váy đẹp đẽ, tinh xảo đứng trước cửa, hình như đang chuẩn bị ra Bán Thành có chút ngạc nhiên, sau đó là vui mừng “Phải ra khỏi nhà sao?”Hứa Ôn Noãn không trả lời, chỉ gật đầu nhẹ với hắn một cái, sau đó liền khom người cầm một đôi giày đầy màu Bán Thành nâng hộp cơm đến trước cô, nhấc nhấc “Có muốn ăn chút gì rồi hẵn đi không?”Hứa Ôn Noãn lắc lắc Bán Thành không miễn cưỡng cô, đặt hộp cơm trong tủ lạnh “Vậy khi nào em đói bụng, có thể hâm lại ăn.”Hứa Ôn Noãn ừ một tiếng, sau đó mang Bán Thành theo cô ra khỏi nhà, lúc đi vào thang máy, Lục Bán Thành hỏi “Em đi đâu vậy? Có muốn anh đưa em đi không?”Hứa Ôn Noãn do dự một chút, lúc thang máy dừng lại, cô lại ngập ngừng “Đã làm phiền anh rồi…”Lục Bán Thành vui vẻ mặt mày có một vệt cười, cầm chìa khóa mở khóa, sau đó lại nhẹ nhàng bước đến cạnh xe, giúp Hứa Ôn Noãn mở cửa Ôn Noãn đi đến quán café đối diện trường xe, cô nhận được một cú điện thoại, Lục Bán Thành lái xe, từ những lời mà cô nói, có thể biết được cô đi gặp Ngô gần trường học nên không thể lái xe vào, vì vậy xe của Lục Bán Thành dừng ở giao Ôn Noãn nói cảm ơn một tiếng, sau đó liền đẩy cửa xuống Bán Thành ngồi trong xe, nhìn qua kính chắn gió, có thể nhìn thấy cô nhẹ nhàng đi vào cổng trường A, Ngô Hạo tựa ở một cái cây gần đó đứng thẳng dậy, đi tới trước mặt người không biết đang nói gì, sau đó Ngô Hạo đi trước Hứa Ôn Noãn đi sau vào quán Bán Thành nhìn mãi mới thu hồi lại tầm mắt, vốn định chuyển bánh lại nhưng hắn lại do dự một lúc, tắt máy xe, tựa vào ghế xe, nhắm mắt lại, hoảng hốt thất thắn mà nói, hắn lần đầu tiên gặp Hứa Ôn Noãn hắn hoàn toàn không có chút ý đồ không an phận với bạn thì không thể yêu, đạo đức đó vẫn là một đường biên ngang khiến hắn không thể nói ra tình cảm của nữa đa số lúc hắn nhìn thấy Hứa Ôn Noãn, cô đều dính bên người Ngô Hạo, hoặc là nũng nịu, có khi là tán gẫu với đến năm ngoái, trong cuộc họp thường niên của Cố thị, khi biết cô là người bạn trong game hắn quen nhiều năm rồi, hắn mới không nhịn được mà nhìn cô nhiều trưởng trong game của hắn quen khi hắn còn đang ở nước ngoài, vô tình quen biết, cùng chơi nhiều năm như vậy, hắn và đội trưởng dù chưa bao giờ gặp mặt nhưng hắn vẫn có chút hiếu kỳ muốn biết cô trông như thế khi biết cô là đội trưởng, hắn liền chuyển hết những hiếu kỳ ảo kia vào thực với cô quan tâm nhiều hơn, càng ngày càng nhiều, hắn càng ngày càng tốt với cô, mãi đến cuối cùng, đến một mức độ mà hắn không thể dừng lại được dù có không thể dừng lại được, cô cũng phải kết hôn với Ngô Hạo, không phải sao?
Hai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn. Cô nói "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô. Cô nói "Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này", ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô. Những tưởng kết hôn không có tình yêu, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời. Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc. Ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên Tần Chỉ Yêu, chức vụ Vợ của Cố Dư Sinh Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ép Yêu 100 Ngày! Tên Khác Mạnh Mẽ Yêu 100 Ngày Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Ngày Mai Cũng Thích Diệp Phi Dạ Thích Cậu Tớ Quyết Định Diệp Phi Dạ Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em Diệp Phi Dạ Rất Muốn Ở Cách Vách Ngươi Diệp Phi Dạ rất muốn bên cạnh anh Hảo tưởng trụ nhĩ cách bích Diệp Phi Dạ Thời Gian Cùng Ngươi Đều Rất Đẹp Diệp Phi Dạ
...... Lúc Tần Chỉ Ái mang thai đến tuần thứ hai mươi cũng là lúc cô tốt nghiệp đại học. Cô và Cố Dư Sinh đã bàn với nhau, sau khi cô dự lễ tốt nghiệp, ngày hôm sau cô sẽ đi khám thai, ngày thứ ba sẽ đến trung tâm thương mại mua sính lễ, ngày thứ tư đến Hàng Châu, bàn chuyện hôn sự với mẹ Tần xong, liền có thể bắt tay vào lo lễ cưới, đợi đến khi Đậu Phộng Nhỏ được sinh ra, lễ cưới thế kỷ cũng sẽ được tổ chức. Lễ tốt nghiệp tiến hành rất thuận lợi, kết quả khám thai cũng rất tốt… nhưng ngày thứ ba… Vì buổi sáng Cố Dư Sinh có một hội nghị mà phải đến công ty một chuyến. Tần Chỉ Ái có quản gia và người chăm sóc làm bạn, vừa ở nhà thu dọn phòng trẻ con, vừa chờ Cố Dư Sinh xong việc, buổi chiều sẽ dẫn cô đi dạo phố. Hội nghị cũng rất thuận lợi, đến 11h30 là xong, Cố Dư Sinh định về nhà, ăn trưa với Tần Chỉ Ái. Nhưng hắn vừa đến bãi đậu xe, còn chưa khởi động xe liền có một cuộc điện thoại gọi tới. Là lãnh đạo trước đây ở Bắc Kinh có chuyện gấp, muốn gặp hắn. Hắn rời quân đội đã bốn năm năm, lúc nhận được điện thoại liền cảm thấy muốn ôn lại chuyện cũ. Hắn trước khi ra khỏi nhà đã nói với Tần Chỉ Ái hai giờ chiều mới về đến nhà, có lẽ đó hắn không nghĩ gì nhiều, liền chạy đến chỗ lãnh đạo hẹn gặp. Kết quả sau khi đến vừa mới xuống xe, lại bị tịch thu điện thoại, kiểm soát người một vòng, sau khi xác định không có gì mới để hắn đi vào. ....... Đã đến giờ ăn cơm, Tần Chỉ Ái cũng có chút đói, nằm trên giường một chút, lại ngủ quên, lúc cô tỉnh dậy nhìn đồng hồ, đã là hai giờ mười lăm. Cô vội vàng xuống giường, đi ra khỏi phòng ngủ, gọi quản gia hai tiếng, cuối cùng lại có người chăm sóc trả lời cô “Thiếu phu nhân, sao vậy?” “Dư Sinh còn chưa về sao?” Tần Chỉ Ái không xuống lầu, đứng bên lan can cúi đầu hỏi. Người chăm sóc nghểnh đầu, lắc đầu với Tần Chỉ Ái “Thiếu gia còn chưa về ạ.” Tần Chỉ Ái biết Cố Dư Sinh bận bịu, nghĩ trung tâm thương mại tới mười giờ mới đóng cửa nên cũng không sốt ruột, liền khẽ gật đầu một cái, nói người đó lấy cho mình cốc nước, trở về phòng. Cô nghe nhạc tốt cho thai nhi, Tần Chỉ Ái đọc sách dưỡng thai, đến khi thấy ngoài trời dần tối, cô mới nhìn lên đồng hồ. Không để ý một chút, đã sắp bốn giờ chiều rồi. Lúc trước có chuyện gì đột xuất hắn đều nói cho cô biết, sao bây giờ lại im hơi lặng tiếng như vậy chứ? Vì mang thai, thời gian Tần Chỉ Ái xem điện thoại rất ít, vì vậy cô tìm quanh trong phòng ngủ một lúc lâu mới tìm thấy di động, sau đó liền ra bàn nhỏ ngoài ban công gọi điện thoại cho Cố Dư Sinh, nhưng điện thoại lại báo điện thoại hắn tắt nguồn rồi. Sau đó lại gọi đến văn phòng của hắn, là Tiểu Vương bắt máy, nói 11h30 hắn đã rời khỏi công ty rồi. Còn chưa tới năm tháng nữa là Cố Dư Sinh làm cha người ta rồi, chừng hai năm nữa là hắn được ba mươi tuổi, Tần Chỉ Ái biết hắn sẽ không có chuyện gì, nhưng vẫn có chút lo lắng. Thời gian trôi qua, ngoài cửa sổ ngày một tối, Cố Dư Sinh vẫn không xuất hiện, điện thoại vẫn ở tình trạng tắt máy. Ăn tối xong, Tần Chỉ Ái thật sự không thể nhẫn nại thêm nữa gọi điện thoại cho Lục Bán Thành, được biết là cả ngày nay Cố Dư Sinh cũng không liên lạc với anh ta.
truyện ép yêu 100 ngày